Giờ làm việc
Giờ làm việc

T2 - CN 24/7

Nụ Hôn Đúng Nghĩa Tình Yêu

11/08/2021
Nụ Hôn Đúng Nghĩa Tình Yêu

Diệp Khanh miên man nhớ lại nụ hôn sâu thẳm, ngọt ngào đầu tiên trong cuộc đời mình. Kể từ ngày nhận được nụ hôn đó, Diệp Khanh dường như không còn cảm giác khi môi chạm môi với những người con gái khác.

Trong một lần tình cờ lang thang dạo công viên sông Hương, ngắm dòng sông lẵng lặng, gió se se lạnh, mây bay gờn gợn chút sương chiều. Cái khung cảnh sao nó thật sự rất hợp với con người của Diệp Khanh lúc này. Bởi những ngày gần đây, Khanh thấy cơ thể thật mệt mỏi, thiếu sức sống nhưng không rõ lý do vì sao?

Đang miên man suy nghĩ cùng bước chân trĩu nặng, chợt Khanh thấy dưới chân mình như có vật gì đó đu bám, ríu rít quanh chân. Khanh nhìn xuống, anh ồ lên ngạc nhiên:

- Ôi! Một chú chó. Chú chó Malta dễ thương quá! Mày đi với ai thế này?

Khanh nhìn quanh một lượt xem chủ nhân của nó. Bởi Khanh biết với chú chó xinh đẹp như thế này luôn là vật quý của ai đó. Sẽ không bao giờ thả nó chạy lung tung mà không có chủ.

- Dạ! Có phải anh muốn tìm em không?

Khanh khá bất ngờ khi có tiếng con gái hỏi sau lưng mình. Anh quay đầu lại. Trước mắt anh là một cô gái xinh đẹp, giọng nói nhẹ nhàng, dáng người cao ráo. Mới nhìn vào anh đã có cảm tình ngay.

- Em! Em là chủ nhân của chó Malta này à?

- Dạ đúng rồi anh, em vừa mới thả tay thì nó chạy đến anh.

- Ừ, nó chạy đến quấn quít bên chân anh, cứ như anh cũng là chủ nhân của nó? Bởi giống chó Malta chỉ quấn quít vẩy đuôi với những người thân quen? - Khanh vừa nói, vừa châm chọc.

Cô gái im lặng, chỉ biết cười bẽn lẽn:

Sau buổi chiều nói chuyện, Diệp Khanh biết tên cô gái là Hồng Ly, nhà ở bên trong thành nội. Mỗi buổi chiều nàng thường dắt chó đi dạo dọc công viên sông Hương.

Để được gặp Hồng Ly mỗi ngày, Diệp Khanh bắt đầu tập cho mình thói quen đi bộ. Nàng vô tình, chàng hữu ý nên thường xuyên chạm mặt nhau vào mỗi buổi nhiều. Họ chia sẻ chuyện công việc, cuộc sống, sở thích. Lâu lâu Khanh lại đá một tí sang chuyện yêu đương lãng mạn trong một cuốn truyện, hay một bộ phim nào đó. Như điểm nhấn trong cuộc nói chuyện. Cũng dụng ý ngầm nói với Hồng Ly rằng anh đã có ý với Hồng Ly!?

Nhiều lần gặp nhau, họ nói chuyện nhiều hơn, ngồi lâu hơn, khoảng cách ngồi giữa hai người cũng lại gần hơn. Họ nắm tay nhau, cho nhau những cái nhìn đắm đuối như thể họ là của nhau.

Diệp Khanh biết Hồng Ly cũng có tình, có ý với mình nên anh tính chuyện tỏ tình.

Một ngày đẹp trời, trên cái ghế đá thường ngồi. Diệp Khanh chuẩn bị sẵn một bó hoa, dấu thật kỹ dưới cái cây nhỏ nằm sau ghế đá.

Chờ Hồng Ly đến, nắm tay nàng ngồi lên ghế. Anh nói:

- Anh có một món quà muốn tặng em.

- Anh định tặng cái chi mà úp úp, mở mở rứa?

- Em nhắm mắt lại đi.

Nói rồi Diệp Khanh thầm nghĩ:

“Nếu Hồng Ly nhắm mắt, có nghĩa là cô ấy cũng yêu mình, nên chắc chắn mình sẽ tỏ tình thành công. Lúc ấy mình sẽ trao cho nàng một nụ hôn trước khi trao hoa. Còn nếu cô không chịu nhắm mắt thì…”. Chỉ mới nghĩ đến đó thì anh bị cắt ngang bởi tiếng nói của Hồng Ly.

- Anh mô rồi, em nhắm mắt mai chừ rồi nì?

Diệp Khanh giật mình khi nghe tiếng Hồng Ly. Tại anh mãi suy nghĩ quá nên quên cả chuyện anh bảo Hồng Ly nhắm mắt.

Anh từ từ tiến gần, đặt nụ hôn nhè nhẹ lên bờ môi căng mọng, thơm mát chứa đầy mật ngọt của Hồng Ly. Kỳ thực Hồng Ly rất thơm, thơm mùi hương nhè nhẹ, cực kỳ cuốn hút của hương liệu cây cỏ… Một mùi thơm thoang thoảng lạ kỳ khó tả được. Mùi thơm không có được ở những cô gái bình thường.

Môi chạm môi, anh định tiến thêm chút nữa, để cái lưỡi của anh vào sâu hơn. Nhưng không, Hồng Ly đã đáp lại. Hai tay cô ôm lấy cổ anh. Lưỡi cô đã xoáy xung quanh môi anh. Rồi cô đưa lưỡi chẻ đôi hàm răng của anh, khoáy đảo một vòng xung quanh răng anh.

“Cô ấy bạo dạng hơn ta tưởng”- Diệp Khanh thầm nghĩ.

Cái lưỡi của Hồng Ly, càng lúc càng nhiệt tình, càng lúc càng chủ động. Cứ như đang mò mẫm tìm kiếm thứ gì đó tận sâu bên trong khoang miệng của anh. Lưỡi cô thật điêu luyện, lúc nông, lúc cạn, lạ lẫm đến hiếu kì. Mỗi động tác của cô càng lúc càng khác biệt, khác biệt đến kỳ lạ. Các động tác dường như không trùng lặp.

Anh lúc đầu đang trong tâm thế chủ động hôn cô, tỏ tình với cô mà lại bị biến thành bức tượng. Rõ ràng, bản thân từ chủ động sang bị động hoàn toàn khi đối diện với Hồng Ly.

Thấy Hồng ly quá mạnh mẽ. Diệp Khanh có phần khiếp sợ, đẩy nhẹ tay cô ra, thụt môi lại. Nhìn cô ái ngại.

Mặc kệ Diệp Khanh làm gì. Nghĩ gì? Hồng Ly liên tục liếm môi. Nàng như muốn đánh giá mỹ vị còn đọng lại của nụ hôn của hai người.

 “Cô ấy như vậy có phải là biến thái quá không? Sao một cô gái dịu dàng, đằm thắm, thuần khiết như sương mai. Nhưng khi hôn lại vồ vập và có phần biến thái như thế?” - Diệp Khanh tự đặt câu hỏi.

- Anh có phải đang mắc bệnh viêm xoang, đau vai gáy. Các cơ, xương thường xuyên đau mỏi đúng không?

- Làm sao em biết được?

- Anh đừng thắc mắc, ngày mai em sẽ bốc thuốc cho anh uống. Khoảng một tháng anh sẽ lành. Giờ em phải về nhé!

- …….!!!???

- À, mà anh định tặng quà gì cho em?

- Không!… không… có gì? - Diệp Khanh bần thần, chưa biết xử lý thế nào? Nên tiếp tục tỏ tình hay tạm gác lại?

Hồng Ly đi rồi. Diệp Khanh ngẩn ngơ. Từ tâm thế vui vẻ, hạnh phúc lúc ban đầu. Anh chuyển sang e dè, đắn đo vui buồn lẫn lộn. Thật sự bản thân anh cũng khó có thể miêu tả hết tâm trạng của anh lúc này?

Hôm sau lại gặp nhau, Hồng Ly đưa cho anh một bọc giấy, bên trong là những loại thuốc Nam lạ lẫm. Hướng dẫn Diệp Khanh về sắt uống thường xuyên trong thời gian một tháng sẽ có kết quả.

* * * * * * * * * * *

Quả thật như lời Hồng Ly nói, sau một tháng uống thuốc cô đưa cho. Cơ thể Diệp Khanh phấn chấn thấy rõ, anh tràn trề sức sống. Lỗ mũi không còn khó chịu, xương khớp không còn đau nhức. Thật sự sung sướng làm sao.

Anh chợt nhớ về Hồng Ly. Cô ấy thật giỏi giang, dịu dàng, đằm thắm khi người ta nhìn vào. Nhưng sao nụ hôn của nàng quá mức mạnh mẽ, bạo dạng, làm cho chàng cảm thấy ớn lạnh.

“Phải rồi, mình phải tìm hiểu sâu hơn để đánh giá khách quan về cô ấy” - Diệp Khanh nghĩ.

Hôm đó, sau buổi chiều gặp nhau, anh lẳng lặng đi theo Hồng Ly. Giữ khoảng cách không xa, nhưng cũng không quá gần để cô ấy không phát hiện ra. Qua cổng thành một đoạn, anh thấy cô đi vào một ngôi nhà cổ. Bên trong chưng bày rất nhiều hủ sành, sứ, thủy tinh. Mỗi hủ đều có ghi tên các loại thuốc đặt rất ngăn nắp. Bên trên có tấm biển ghi “Nam Ly Y Đường”.

- Ồ! Thì ra nhà em ấy buôn bán thuốc Nam, nên em rất giỏi trong việc chẩn bệnh, bốc thuốc.

Mờ sáng hôm sau, anh lại đến trước nhà cô. Anh chọn một quán cà phê, chọn góc kín, tầm nhìn đẹp đủ để quan sát vào nhà cô. Tiếp tục theo dõi cô.

Cô mặc áo màu trắng, tóc xỏa ngang lưng, nhìn từ xa, Hồng Ly thướt tha, kiềm diễm, rất cuốn hút người đối diện.

Sáng nay rất nhiều khách đến bốc thuốc, mọi thứ không có gì bất thường. “Có phải anh suy nghĩ quá nhiều rồi không?”. Anh đang tự vấn bản thân!?

“Ô kìa! Cô ấy đang làm gì vậy? Có phải là đang hôn người đàn ông kia không?”. Anh nhìn thấy người đàn ông đến mua thuốc mặt đối mặt với Hồng Ly. Họ đăm chiêu nhìn nhau đắm đuối. Anh chỉ thấy có vậy, vì chỉ thấy rõ phía sau lưng của Hồng Ly và một góc mặt của người đàn ông kia. Chẳng lẽ Hồng Ly là loại con gái lăng nhăng, lăng loàn như vậy sao?

“Nhất định chiều nay phải hỏi thẳng cô ấy cho rõ ràng mọi chuyện”. Anh quyết định.

Như mọi hôm, hai người lại gặp nhau ở công viên vào mỗi chiều:

- Anh…! Anh… có chuyện muốn hỏi em?

- Em biết anh muốn hỏi điều gì rồi?

- Sao…! Làm sao em biết được?

- Mấy hôm nay anh theo dõi em ở nhà em chứ gì?

- Anh…! Anh…!

Diệp Khanh ấp úng chưa biết giải thích thế nào thì Hồng Ly lên tiếng:

- Khi anh ngồi ở quán, vì chăm chú theo dõi em mà anh không để ý con chó nhà em nó đứng bên này nhìn qua anh, vui mừng vẫy đuôi ríu rít. Nên nhìn qua em đã thấy anh rồi.

- Thì ra là rứa. Em thấy anh có thật sự tệ không? - Diệp Khanh chê trách bản thân.

Hồng Ly tiếp tục giải thích:

- Hồi sáng mà anh thấy em với người đàn ông ở quán, là em đang soi răng miệng để đoán bệnh bốc thuốc. Vì cũng muốn thử thách anh nên em mới dàn cảnh giống như hôn vậy thôi?

Mũm mĩm cười rồi Hồng Ly nói tiếp:

- Còn cái ngày anh hôn em, lúc chạm môi em nhận thấy anh mắc một số bệnh, nhưng chưa rõ bệnh gì? Để chắc chắn em phải khoáy thực sâu, kiểm tra kỹ mùi vị nước miếng để cảm nhận cho chính xác bệnh tình của anh…!

- Chỉ khi yêu anh em mới làm như vậy!? - Hồng Ly thỏ thẻ.

“Trời ơi! Anh chưa tỏ tình, em lại tỏ tình với anh rồi. Một lần nữa anh lại bị động trước em rồi?” - Diệp Khánh thầm nghĩ và có phần phục tính cách mạnh mẽ của Hồng Ly.

- Em thật mạnh mẽ - vừa nói Diệp Khanh vừa choàng tay khoát vai Hồng Ly. Từ từ cúi người xuống, anh nhìn vào ánh mắt Hồng Ly. Anh khẽ nói:

- Đồng ý làm vợ anh nhé?

Hồng Ly khẽ gật đầu:

Diệp Khanh chỉ chờ có thế, anh đưa môi mình chạm khẽ vào làn môi mềm mại đang chực chờ của Hồng Ly. Và anh cũng nhận lại đều tương tự từ Hồng Ly.

Có lẽ đây cũng là nụ hôn đúng nghĩa tình yêu lần đầu tiên kể từ khi hai người yêu nhau. Cứ như thế, họ mãi say mê trong thế giới riêng của hai người, như thể mọi thứ xung quanh không tồn tại.

Trước lúc ra về, Diệp Khanh với tay lấy bó hoa được anh giấu hôm trước tặng cho Hồng Ly. Mặc dù những cánh hoa đã tàn nhưng tình yêu giữa họ chỉ mới bắt đầu.

Truyện cùng tác giả: Tiến Vinh

- TRUYỆN NGẮN: Ả ĐIÊN VÀ PHÓ SỞ

- HÀI HƯỚC: CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG

- HÀI HƯỚC: KIỆN THẰNG FACE

- TRUYỆN NGẮN: VƯỢT SÓNG

- HÀI + BI: TÂM SỰ BA CON MA

- NỤ HÔN ĐÚNG NGHĨA TÌNH YÊU

- TRUYỆN NGỤ NGÔN: HỔ GẦY THÔNG THÁI

- CHUYỆN THẰNG BỐ LÁO KIẾM TIỀN TỪ NƯỚC SÔNG THỪA LƯU

- WACO XỨ HUỆ BIẾN “ƯỚC MƠ” CỦA DÂN THÀNH HIỆN THỰC

- THỐNG LÝ PÁ TRA "VUNG TAY TRÚNG MÁ"

- PHÓ LÝ XỬ PHẠT CHỊ DẬU

- THỰC PHẨM THIẾT YẾU TRONG MẮT PHÓ LÝ

- CHỒNG ĐÁNH RƠI VỢ

- GÓI BẢO HIỂM "GHẾ QUAN TRỌN ĐỜI"

Không có bình luận nào cho bài viết.

Viết bình luận: